Wednesday, February 24, 2016

0

Chồng yêu “đen tối” - Như Ánh Bình Minh

Posted in ,

Chồng yêu “đen tối”









Nguyên tác: Phúc Hắc Lão Công Đến Gõ Cửa (Hệ liệt Tứ Thần Tập Đoàn)


Tác giả: Như Ánh Bình Minh



Bìa: Pixà



Edit: Nana – Beta: Vin



Thể loại: hiện đại, 3S



Độ dài: 301 chương



Nguồn: touchursoul.wordpress.com



P/s: Hệ liệt này còn 3 bộ nữa. Bộ nào cũng gần 200 chương hoặc hơn:

– Lão bà, cùng ta về nhà

– Lão công, cút xa chút

– Thủ tổng giám đốc Tịch trốn thê




Giới thiệu




Cô là vợ chưa cưới của cậu hai nhà họ Tề, nhưng sau khi nhà cô phá sản thì hôn ước cũng chẳng còn tí giá trị nào nữa, cuối cùng cô đã có thể theo đuổi tình yêu của riêng mình rồi….




Vậy mà….




“Giản Dật, em thích anh” đứng ở ngoài cửa, cô cúi đầu tỏ tình




“Ngoan nào, đừng có đùa. Quần tôi cũng cởi rồi vậy mà em lại nói thích người đàn ông khác sao?” Cửa mở ra, Tề Thừa Chi khoanh tay, nhe răng, nhếch miệng cười.




***




Cô cứ ngỡ rằng mình sẽ mãi mãi không bao giờ quay trở về cái vòng luẩn quẩn cao quý kia, nhưng rồi lại bị anh một tay giật lại.




“Tống Vũ, bây giờ là vợ con” Đối diện với sắc mặt không có thiện ý của người trong nhà, anh đã nói như thế




“…” Người nhà anh nói không nên lời




“Nước phù sa không chảy ruộng ngoài mà” Anh còn nói




“…” Cô, im lặng




****




Lần đầu tiên gặp lại nhau sau nhiều năm gia đình cô phá sản, anh cứu cô khỏi một đám người xấu tính đang chế nhạo giễu cợt cô.




Lần thứ hai gặp là bởi vì dự án lớn lần đầu tiên trong đời cô, anh là đại Boss mà cô nhất định phải lấy lòng.




Cô cho rằng người đàn ông “đen tối” này chẳng qua nhất thời buồn chán nên mới theo đuổi mình, cô không dám trầm mê. Song trong lúc hai người anh kéo tôi đẩy, cô đã sớm không thể điều khiển nổi trái tim của mình nữa rồi.




Anh không biết rằng, trong lòng cô đã sớm cất giữ hình ảnh “trúc mã” , trong khi cô lại là “thanh mai” trong lòng anh.




Mùa hoa nở năm ấy, anh nắm tay cô, dạy cô viết hai chữ đầu tiên trong đời, đó không phải tên của cô, mà là…




***




“Thừa Chi, hôm nay lúc nói chuyện làm ăn, bà Trương kéo em đi chơi mạt chược, em không nỡ thắng, thế là thua bà ấy mất 1 vạn” Tống Vũ rầu rĩ




“Lần sau em đặt tờ chi phiếu này lên bàn để cho bà ấy khỏi phải hẹp hòi tính từng tờ nhân dân tệ một” Tề Thừa Chi nói.




“Vậy lần sau em sẽ ra sức thắng một căn hộ rồi mới về” Cô liếc mắt nhìn con số trên tờ chi phiếu.




“Anh thấy em có thể làm được đấy~” anh cười tủm tỉm, ôm rồi hôn cô.




***




Bạn nữ nào đó: “Anh Thừa Chi, thái độ của cô ấy hôm nay cực kỳ không tốt, cô ấy đã khiến Tề gia mất mặt đấy”




“Tôi quen rồi” Tề Thừa Chi sắc mặt không đổi




***




Bạn nữ nào đó: “Anh Thừa Chi, việc người vợ nên làm thì cô ấy chẳng làm, lại còn để anh phải hầu hạ cô ấy, không thể tưởng tượng nổi”




“Là tôi muốn chiều chuộng cô ấy” Tề Thừa Chi sắc mặt không còn kiên nhẫn.




Bạn nữ nào đó: “…”




Thế là, hai người nào đó vẫn tiếp tục trải qua cuộc sống không biết xấu hổ là gì.




***



Tóm lại, đây là một câu chuyện về một “Con sói” đá bay “Trúc mã” để ôm “Thanh Mai” lên giường.


Mục lục


1   2  3  4   5  6   7   8   9   10

11   12   13   14  15  16  17   18   19   20

0 comments: